Những cái túi nilon nhẹ nhàng lượn lờ giữa khoảng không. Chúng bồng bềnh trôi lơ đãng. Chúng bay qua đầu của bé Mơ. Bé Mơ vẫn ngồi yên giương đôi mắt to tròn nhìn lên bầu trời.
Trong thành phố có một cây cầu. Bên chân cầu có cây bông già thân xù xì gớm ghiếc, ngọn vươn cao, cành mở rộng, tán lá xum xuê và quả mọc chi chít. Hằng ngày, những quả bông tách vỏ để lộ những sợi bông trắng muốt. Cơn gió thoảng qua, cành lá khẽ lay động, hàng ngàn sợi bông trắng muốt tung bay giữa khoảng không để gió cuốn đi.
Tối. Gió lạnh từng cơn ào qua kẽ lá, những chiếc lá héo tàn rụng rơi. Trong con xóm nhỏ nằm khuất xa nơi phố thị, ánh đèn mờ mờ mà ấm áp hắt ra từ các nhà trong xóm …
Tài dậy thật sớm, khi đất trời còn mờ hơi ẩm và sương long lanh còn đọng trên tán lá. Hôm qua, anh nhớ đến mẹ và không muốn những cảm xúc ấy bị vùi lấp trong sự ồn ào, tấp nập của thành phố. Anh đã quyết định và không thay đổi: Dù có chuyện gì đi chăng nữa cũng phải về thăm quê, thăm mẹ.
Tối nay trời mưa. Khi trời mưa, tâm trạng người ta thường buồn nhiều hơn vui. Những lúc như thế, Phong lại hay nghĩ về quãng thời gian còn ở bên mẹ, những ngày thơ ấu ấy mới đáng yêu làm sao. Mẹ luôn bảo anh:
Trời sáng mờ. Tôi bước thật chậm trên đường để cảm nhận hơi mát còn lắng đọng sau cơn mưa đêm qua. Con đường làng hẹp thẳng tắp, nó khác xưa nhiều quá. Tôi nhớ ngày ấy, ngày tôi còn …
Trong gia đình, các cụ thường hay bảo với các cháu: “Thời của chúng mày sướng hơn thời của chúng tao quá xá!” Càng ngẫm nghĩ, ta càng thấm thía câu nói ấy và hiểu ra rằng: Các cụ chưa …
Tôi đứng bên ngoài nhìn bao quát căn nhà. Nó đã quá cũ kĩ và lỗi thời. Tôi dự định sẽ bán nó để mua một căn nhà mới với những cửa sổ to hơn, mái cao và bằng. Tôi …