[002] Meow Đen | One Punch Man – Không Chỉ Là Tên Của Một Bộ Manga !!!
Tôi là một đứa học sinh cấp 3 không thích đọc truyện tranh, vì những thứ đó thật sự vô bổ và không làm giàu kiến thức của mình. Thậm chí hồi nhỏ bố mẹ tôi còn không cho tôi mua một cuốn truyện, dù mình thấy lứa bạn cùng tuổi ai cũng đọc nào là Conan, Doraemon,… Suốt ngày mẹ tôi cứ cằn nhằn: “Mày không lo học, suốt ngày cứ đòi mua mấy cuốn truyện tranh làm gì cho phí tiền, đọc sách có ích hơn nhiều’’. One punch man đến với tôi một cách thật tình cờ, thậm chí tôi còn không biết Saitama là ai cho đến khi đến nhà thằng em họ, lúc tôi đang xem Tivi thì thằng em chạy lại bảo:
– Anh H ơi, tới giờ chiếu One Punch Man rồi, cho em bật xem với
– One Punch Man là cái gì, sao tao chưa xem, phim truyền hình hả !!
Lúc đó nó trố mắt nhìn tôi, xem tôi như người từ hành tinh nào tới.
– One punch man mà anh chưa xem ạ, anime này nổi tiếng lắm đó anh, nhân vật chính cực mạnh chỉ cần một đấm là xong phim. Nói chung coi đã lắm !!!
– Xì, anime thì có gì hay ho, tao chỉ thích xem phim thôi, mày rảnh rỗi thì đi đọc sách ấy, coi toàn ba cái phim vớ vẩn !!
Dù nói vậy nhưng lúc đó tôi cũng liếc xem hoạt hình này có gì hay mà ai cũng muốn xem. Đó là lúc tôi bắt đầu chuỗi ngày nghiện OPM. Chả hiểu là động lực gì mà lần đầu tiên tôi nhịn ăn sáng để có tiền mua cuốn OPM Tập 1 do Kim Đồng xuất bản lần đầu, bìa sách chuẩn mê ly, có thể nói là hoàn hảo từ nội dung đến vẻ đẹp của truyện.
Chỉ một ngày mà tôi đã đọc xong gần cả trăm Chap truyện, vì nội dung của nó thật sự rất cuốn hút và khác hẳn nội dung của những truyện mà tôi đã đọc. Lần đầu tiên tôi thấy một người anh hùng cảm thấy chán vì bản thân quá mạnh =]] Bản thân anh chắc cũng không hiểu sức mạnh từ đâu lại có (có lẽ không phải là từ mấy bài vận động cơ bắp bình thường). Nếu không nhờ tới Genos thì chắc hẳn anh cũng không biết tới Hiệp Hội Anh Hùng, điều đó cho thấy anh là người không màng tới danh vọng, chỉ muốn dùng sức mạnh để giúp người khác.
Đôi khi không phải sức mạnh đánh giá bản thân con người chúng ta, nó nằm ở bản chất và cách chúng ta đối xử với mọi người xung quanh, đó là cái mà tôi thấy OPM khác biệt với các bộ manga còn lại như Dragon Ball hay Naruto. Saitama tuy không được mọi người tung hô hay nằm ở thứ hạng cao như cấp S, nhưng anh vẫn có những người yêu mến và hiểu rõ được bản tính tốt trong anh. Một trong những câu nói mà tôi thích nhất mà anh nói là : “Sức mạnh thật sự của loài người là có thể tự mình thay đổi bản thân!’’. Câu nói là kim chỉ nam cũng như là động lực cho tôi trong việc học tập và công việc, thậm chí đến năm cuối cấp, đã gần tới kỳ thi Đại Học quan trọng, nhưng tôi vẫn hóng từng Chap một của OPM. Không hiểu từ bao giờ tôi lại thích thú đến manga đến vậy, cảm thấy một phần tuổi thơ của mình đã bỏ lỡ quá nhiều thứ, thực sự tôi phải cảm ơn OPM vì cho tôi thấy còn nhiều mặt khác trong cuộc sống mà tôi vẫn còn chưa trải nghiệm. Đọc truyện không những giúp tôi giải trí sau những giờ học căng thằng trên lớp mà còn giúp tôi quen thêm được nhiều bạn mới, những người có chung sở thích đọc OPM như mình.
Không những đọc truyện, tôi còn tham gia nhiều Group trên facebook như One Punch Man Việt Nam, One Punch Man Việt Nam – Thảo luận và chia sẻ,…Ở đó tôi gặp khá nhiều người cùng sở thích và chia sẻ nhiều thứ khá hay ho, cũng vì thế mà tôi biết đến cuộc thi này do Xan San tổ chức. Vậy là thằng nhóc ngày nào còn lên án việc đọc truyện tranh là sai trái mà giờ đây lại đi giới thiệu cho người khác đọc nó, điều này chứng tỏ không ai có thể phủ nhận được sự hấp dẫn mà OPM mang lại cho người đọc nó.
Thấp thoáng mà tôi cũng gắn bó với bộ truyện được 3 năm, đến bây giờ vẫn chưa thiếu một tập nào của OPM, nhiều kỷ niệm vừa vui vừa buồn, nếu có một diều ước chắc chắn tôi sẽ ước OPM không bao giờ có hồi kết, vì nó là một phần của tuổi thơ của tôi, một món ăn tinh thần không thể thiếu đối với những cậu học sinh. Hãy tin tôi đi, OPM thực sự không chỉ là một bộ Manga thôi đâu !!!
1 Comment
Cũng được 😀